Thành Viên Cấp: 5
Tham gia: 09:37, 09/01/2013
Bài gửi: 585
Được cảm ơn: 0 lần
|
Xin lỗi, anh chỉ là thằng bán bánh giò
Chị ơi, cho tôi 1 bịch bánh trán…
_ Dạ, có ngay!
_ Anh yên tâm đi … em không cho không anh đâu ! em trao đổi với anh đó .
Nói rồi nhỏ lấy trong thúng ra 1 cái bánh giò đi thẳng về chổ bán bánh trán của mình , nó ngoái nhìn theo nhỏ , nhìn rất lâu … về tới nhà , nó đặt lưng xuống nền , nó suy nghĩ về nhỏ , sao nhỏ tốt với nó vậy , nhó chỉ là 1 thằng bán bánh giò thôi mà ??? và rồi nó lại nghĩ khác , chắc nhỏ không tốt với nó đâu , tại nhỏ củng lấy của nó 1 cái bánh giò mà ….. chắc nhỏ them bánh giò thôi … nó mở bịch bánh trán hôm nay nhỏ đưa cho nó , hôm nay bịch bánh trán to thật , có cả trứng , cả khô … bịch bánh trán ngày thứ 5 ngon thật !!!
Vẩn cứ thế , vẩn là nhửng cuộc gặp mổi tối , vẩn là những bịch bánh trán do chính tay nhỏ làm , và chưa 1 lần trong suốt 1 tháng qua nó bỏ lở món bánh trán đặc sản của nhỏ .
_ Anh nè , hôm nay anh bán tốt không .
_ ừh , anh bán củng đuợc .
_ hì , anh nè , anh giử cái này đi xíu về nhà rồi hãy mỡ nó ra .
Nhỏ đưa cho nhó 1 cái hộp đuợc gói kỷ càng . Nó tò mò lắm trên suốt đọan đuờng nó cứ mong về tới nhà thật nhanh để mở cái hộp đó ra … và dĩ nhiên cái điều nó mong muốn đã đuợc thực hiện . Nó trố mắ nhìn , trong hộp là 1 cái nón kết màu đen , rất đẹp , đi kèm với 1 tờ giấy ” anh nè , 1 tháng rồi kể từ ngày anh và em quen nhau , vậy mà em vẩn chưa biết tên anh là gì , không biết nhà anh ở đâu , gia đình anh như thế nào ? .. anh đừng hiểu lầm những cậu hỏi của em nhé , em chỉ muốn biết thôi … và em hy vọng ngày mai em được thấy anh đội chiếc nón của em tặng … à mà em tên Vy , tên đẹp đó nha …. Hihi ” . Nó cầm chiếc nón lên mân mê , lần đầu tiên trong đời nó đuợc 1 ngừoi tặng quà , nó đuợc 1 ngừoi hỏi thăm , nó đuợc 1 ngừoi quan tâm và lần đầu tiên trong đời nó đuợc quyền nghĩ về 1 ngừoi , đựoc quyền nhớ về 1 ngừoi … điều mà nó chưa bao giờ nghỉ tới .
Ngày hôm sau , nó vẩn ghé gặp nhỏ , vẩn như mọi ngày , vẩn là 1 bịch bánh trán không trứng , không khô , theo ý nó . Hôm nay nhỏ bới tóc cao lên lộ rỏ cả 1 không mặt trắng ngần , trông nhỏ thật đẹp, rất đẹp , chưa bao giờ nó nhìn nhỏ lâu và kỷ như thế , hôm nay nó cho phép mình đuợc cái quyền ngắm nghía nhỏ …
Nó đặt lại trên bàn 1 truyen nguoi lon tờ giấy , nhỏ biết đó là câu trả lời của nó giành cho nhỏ , nhỏ lật vội ra ,sau khi nó đã đi khuất : ” Anh tên Nam , anh ở miền tây , lên đây ở trọ từ năm 14 tuổi rồi , anh ở chung với 1 thằng bạn ở khu Bàu Cát , Tân Bình . ba mẹ anh mất trong 1 trận lủ cách đây 7 năm rồi , giờ anh chỉ còn 1 mình , anh cám ơn về cái nón , nó đẹp lắm …” . Nhỏ đọc xong , như có vết gợn trong lòng nhỏ , nhỏ cảm thông cho hoàn cảnh nó ….
Nó và nhỏ vẩn thế , vẩn là những quan tâm , chia sẻ . Đối vói nó và nhỏ khoảng thời gian mà 2 đứa gặp nhau là khoảng thời gian quý nhất trong ngày của nó và nhỏ . Nhỏ vẩn đợi nó nơi gốc đường quen nơi nhỏ ngồi bán , dù có những đêm nó về rất trể , nó vẩn thế vẩn chạy nhanh về mổi khi xong việc , nó tranh thủ từng giây từng phút . Đêm nay , đêm thứ 50 , đêm mà bầu trời trút xuống mặt đất cơn mưa nặng hạt , nó vẩn hì hục đạp chiếc xe lạch cạch , nó vẩn đang gồng mình hết sức để chống lại những cơn gió ngựoc chiều … 11h khuya , hôm nay là ngày nó về trể nhất , nó đi ngang gốc đuờng quen ấy nơi nhỏ vẩn hay ngồi đợi nó . Nhưng hôm nay sao vắng lặng , có lẽ trời mưa to , và nó lại về trể nen nhỏ đả dọn hàng rồi . Nó không trách nhỏ , nhưng guơng mặt nó hiện lên 1 nổi buồn sau lắng …
|