Thành Viên Cấp: 5
Tham gia: 09:37, 09/01/2013
Bài gửi: 585
Được cảm ơn: 0 lần
|
Nụ cười trong làn nước mắt
Sáng sớm, trong 1 quán cà phê đông người qua lại, 2 bóng người nam nữ đang ngồi đối diện nhau, ông mặt trời buổi ban mai hân hoan dành tặng cho họ những tia nắng đầu xuân ấm áp và tươi đẹp nhất, cô gái mắt nhìn đăm đăm vào chàng trai, ánh mắt lạnh lùng không 1 chút lay động, khuôn mặt xinh đẹp được ánh nắng chiếu vào trông càng lộng lẫy và kiêu sa hơn.
Chàng trai ngồi đó, anh chăm chú nhìn cô, không 1 chút động đậy, anh không hiểu tại sao cô lại gọi anh đến đây rồi 1 mình trầm tư như thế, cô lại có tâm sự sao? Hay cô đang đau? Sao cô lại không chịu nói ra chứ.
Cứ thế, 2 người ngồi với nhau mà xem như người xa lạ, mỗi người theo đuổi 1 suy nghĩ riêng, bỏ quên luôn đi thực tại, những mảnh đời bên cạnh mình, những cảm xúc lạc lõng giữa chốn xa hoa lộng lẫy…..
”Em gọi anh tới có việc gì thế, Hạ Dương?”. Cuối cùng, chàng trai cũng là người đầu tiên lên tiếng.
Đôi mắt cô gái chợt có chút lay động như vừa bị mất tập trung, cô nghiêng người qua nhìn anh, 1 ánh mắt rất kỳ lạ, không có cảm xúc, trống rỗng, vô hồn nhưng lại đầy khí lạnh. Từ từ ngả người xuống ghế, cô cất lời, giọng nói không còn ấm áp và hồn nhiên như trước.
”Chúng ta chia tay đi, em không muốn ở bên anh nữa”
Một đợt sóng lớn chợt ùa vào mạnh mẽ vào đầu chàng trai, anh bất ngờ, hụt hẫng, người như mất cảm giác rồi lặp lại trong vô thức
Cứ thế, cả đám con trai ngồi chụm lại cười đùa với nhau, chẳng hay biết rằng…. cách họ không xa…. có 1 cô gái đã nghe tường tận mọi chuyện…
”Hức”….. 1 tiếng nấc khe khẽ vang lên, Hạ Dương ngồi thụp xuống, lấy tay che miệng cố ngăn tiếng khóc đang kêu gào chực chờ trào ra nơi khóe môi…..
Chuyện này truyen nguoi lon là sao chứ? Vậy ra…. trước nay anh chưa hề yêu cô? Chưa ….. hề……
Dường như không chịu nổi chuyện này, Hạ Dương đứng bật dậy chạy vút đi, để mặc cho từng cơn gió sắc ngọt vụt vào mặt cô….
Đau rát….. Nhưng có đau bằng trái tim cô lúc này không? Người con trai cô yêu quý vừa lừa dối cô, tại sao? Vậy từ trước anh đã có ý định này rồi ư? Sao… lại thế chứ?…..
Hạ Dương bần thần nhớ lại chuyện đã qua, lại 1 thứ nước trăng trắng tiếp tục rơi từ mắt cô, đọng lại đôi chút trên hàng lômg mi cong vút rồi nhè nhẹ lăn suống 2 gò má.
Khẽ đưa tay quệt nó sang, Hạ Dương mỉm cười… dù trái tim vẫn đang từng giây đau nhói.
”Phải rồi, em sẽ sống tốt thôi, không có anh, em vẫn sẽ tự đứng dậy được. Không có anh, em cũng đủ sức tự làm lấy mọi việc. mặc dù…… trái tim em …. có lẽ đã không còn như xưa….Anh à, em không đủ sức giữ anh lại bên mình đâu, vì vậy hãy đi tìm người con gái mình yêu nhất nhé, phải hạnh phúc đấy, vì….. em sẽ là người hạnh phúc….. hơn cả anh….. chắc chắn là vậy……
……. Em vẫn mỉm cười được…. khi anh đã đi rồi…….”
|