Thành Viên Cấp: 5
Tham gia: 09:37, 09/01/2013
Bài gửi: 585
Được cảm ơn: 0 lần
|
Nhật kí 1 tuần trong trại
Hôm nay mới tạm gọi là có thể tĩnh tâm lại sau mọi chuyện đã qua…Để có thể thuật lại cho anh em nghe về 1 tuần đen tối…tạm gọi là thế…Ngồi ở trại tạm giam Quận X…(Xin được phép ko nêu rõ vì e sợ liên lụy phiền phức)Qua đó hi vọng là sẽ mang tới cho anh em và mọi người 1 lời khuyên chân thành về cuộc sống….ko chém. Gió dù chỉ 1 câu và ko phải kể để khoe khoang chiến tích gì cả…đơn giản là mong muốn cho anh em 1 lời khuyên thôi…
Tối thứ 5,ngày 3.8 tiếng còi hụ của xe công an đỗ cái xịch trước sân…mẹ kiếp nói ra lúc đó hồn vía át lên mây nhưng mà cũng kịp nghĩ mấy thằng này rảnh thiệt…từ ngoài xa lộ hà nội mà bò vào tận tân bình bắt mình…Tội danh của em thì…thôi nói ra thì cũng xấu hổ với lại giờ em thật sự ăn năn rồi ko muốn nhắc nữa…(móa tâm sự thật lòng mà mấy thằng trẻ trâu ở trang 2 trang 3 hung hãn quá,nên thôi nói luôn tội…chả là đi công việc ngoài xa lộ Hn đang bực mình vì kí k đc hợp đồng,gặp 2 thằng học sinh lớp 12 nó chạy xe lạng lạng tông vào mình gãy bửng,điên tiết đập luôn 2 thằng,rồi tụi nó bỏ chạy mình vác cây gỗ gần đó đập lun cái xe của nó,1 thằng quay lại tay cầm cục gạch xanh chọi mình,mình né được vạng cái cây vào đầu nó,thấy máu me ra tùm lum mình leo xe chạy,ai dè dân nhớ được biển số)….
Tra tay vào còng số 8, pham nhan tu tien bước vào xe,bố mẹ khóc ngất theo nhìn mà đau long,đúng là 1 phút nông nổi phải trả giá quá nặng….Trên đường đi,với 2 tay bị còng ra sau,bị 2 thằng c.a ngồi 2 bên mỗi thằng lụi 1 phát vào bụng,đau thốn….nhưng mà lúc đó chẳng nghĩ gì đau đớn,chỉ thấy lo cho tương lai của mình và thương cha mẹ…
Về tới công an Quận X lúc này mình được chuyển cho 1 anh trắng trẻo trẻ khỏe cao to và khá thơm….mk gặp ngoài đường là thằng này ass nở hoa với mình..lấy lời khai của mình trong khoảng 5 tiếng đồng hồ với tuyệt chiêu là hỏi 1 câu bợp tai 1 câu….(mà tụi nó bợp hay lắm nha an hem,ko để lại vết bầm đâu,mà nhức tai kinh khủng)…mấy anh xung quanh thì đi ra đi vô lên 1 chỏ lên 1 gối cứ thế tới khoảng 1h sáng thì tạm xong…mình bị còng 1 tay vào khung cửa sổ…nhìn ngoài trời mưa ko dứt mà long càng trĩu nặng…Hình ảnh người thân bạn bè người yêu cứ thế chầm chậm trôi
|