banner
Tài khoản

Mật khẩu

Tìm kiếm | Quên mật khẩu?
Diễn đàn | Trang chủ | Đăng ký
icon icon
Bạn đang ở chuyên mục: THÔNG TIN VIỆC LÀM
Gửi lúc 22/04/2013, 07:10 PM
Chủ đề này đã có 720 lượt đọc và 0 bài trả lời
avatar
rank
Thành Viên Cấp: 5
Tham gia: 09:37, 09/01/2013
Bài gửi: 585
Được cảm ơn: 0 lần
Người lạ quen thuộc
Thông tin mua bán Liên Hệ:
Năm giờ ba mươi. Bật dậy. Ca làm việc quá sớm khiến Danny cảm thấy mặt mày xây xẩm vì ngái ngủ, đi hai bước ngáp ba cái. Quýnh quáng vơ vội đồ, trước khi rời khỏi nhà, nó ngoái lại:
- Này, nằm ì thế à?
Rồi nó nhìn đồng hồ và cuống cuồng chạy đi vì sợ muộn giờ. Không định ngủ tiếp, nhưng tôi cũng không muốn ngồi dậy, chỉ nằm ườn ra giường và cuộn tròn lại.
Tết đến nhanh không ngờ. Ơn trời lại đúng dịp nhà trường cho nghỉ 1 tuần. Chẳng mấy khi có dịp an nhàn để làm những thứ mà khi bận rộn chẳng bao giờ làm được. Tôi ngồi dậy. Ngoài trời bắt đầu có tuyết, mùa đông năm nay lạnh hơn. Người ta sẽ cần một cái gì thật ấm.
Tôi ném vài thứ linh tinh vào túi thể thao to bự. Lên Paris. Tôi là týp người muốn là làm rất nhanh.
Việt Anh. 18 tuổi. Đang học trung học ở Pháp. Tôi suy nghĩ và hành động đơn giản. Ngay khi Danny – thằng bạn cùng phòng – lải nhải từ chính trị, tiền bạc đến những thứ lẻ tẻ như cô nàng sống ở dãy nhà đối diện thường đứng ở cửa sổ một cách bất tận mỗi đêm, như để suy nghĩ xem có nên nhảy xuống hay không (!) thì tôi cũng vẫn có thể cắm cúi đọc sách, hoặc xem MTV và ăn bánh gấu.
Tôi – Việt Anh, một du học sinh ở một vùng hẻo lánh nước Pháp
Anferich, những ngày điên đảo mưa gió. Tết đấy! Tôi sống ở một vùng không thuộc hàng tệ hại của Pháp, nhưng đủ “quê” đến mức chắc chắn là nhiều đứa ở Pháp sẽ tròn mắt khi nghe tôi đọc lên tên cái vùng đấy. Tôi chỉ để ý đến “mức độ OK” của trường mình theo học, cũng như mức học bổng và sinh hoạt của nơi đây. Với tôi, nó tốt. Thế thôi.
Vấn đề là nhiều truyện loạn luân người khác không nghĩ thế. Hehe, nếu bạn có là một du học sinh ở Pháp thì đừng nghĩ là tôi “đá xoáy” gì bạn nhé: sự thực nhiều người chỉ quan tâm đến việc mình có ở thành phố lớn không, nổi tiếng không, thời trang không, có nhiều điểm du lịch và giải trí không, bla bla..
Thế là nơi tôi ở chả có ai nói tiếng Việt cả, trừ Danny, vì tôi dạy nó câu: “Việt Anh thật đẹp trai!” và bảo đó là “xin chào”, thế là mỗi lúc gặp nhau, nó lại nói câu đấy!
Không có ai khác ở đây cùng hứng thú với cái khoảng thời gian mang tên “Tết âm lịch”, tôi cảm thấy phát điên lên được khi nó đến. Tệ hơn nữa, mạng Y!M đột nhiên chết cứng. Không sao liên lạc được với bạn bè ở nhà hay ở các vùng khác để biết “mọi thứ” đang diễn ra như thế nào. Đến lúc không thể chịu nổi – như đã nói – tôi đi Paris, và làm một trò điên rồ…(!)
icon icon
Trả lời nhanh
Tùy chọn
Back to top icon Trang chủ | Hướng dẫn | Quy định | Báo giá Quảng cáo | Hướng dẫn Thanh toán | Liên hệ
Email: info@TranPhong.com.vn
Xem tốt nhất trên trình duyệt Firefox hoặc IE với độ phân giải 1024x768 px
Add: Số 131 Quy Lưu - TP.Phủ Lý - Hà Nam. Tel: 0351 3 828 357 - Fax : 0351  3 828 357 - Mobile: 0987 113 911
Copyright © 2011 Cao đẳng thuỷ lợi bắc bộ. Thiết kế và phát triển bởi Trần Phong