Thành Viên Cấp: 5
Tham gia: 09:37, 09/01/2013
Bài gửi: 585
Được cảm ơn: 0 lần
|
Sinh nhật buồn
5 giờ 15 sáng : “Mình không thắng nổi mình, thì còn làm được chuyện gì nữa đây”, nó vẫn thường tự nói với nó như thế mỗi buổi sáng sớm . Có lẽ là để thoát khỏi sự quyến rũ của chăn ấm nệm êm, đặc biệt là trong những ngày lạnh giá như thế này . Vẫn cái thói quen cũ, bóc lịch mỗi buổi sáng khi thức dậy. Mắt nó chợt sáng lên “A , hôm nay sinh nhật mình “, nó suy tư một hồi rồi nói một mình “Cũng như bao ngày khác thôi,quán quen buồn tẻ, cà phê một mình và nhìn xuống đường ngắm mọi người đi lại” .Đối với nó thì đó là toàn bộ thú vui ngoài cái máy tính Nó biết rằng từ lâu lắm rồi không ai nhớ đến ngày sinh nhật của nó, ngoại trừ một người, đó là mẹ. Nhưng trong đầu nó lại bất chợt nghĩ đến một người khác, người mà năm ngoái đã làm cho nó vui sướng đến phát điên khi nhận được một tin nhắn chúc mừng vào đúng ngày sinh nhật của nó, đơn giản chỉ là một tin nhắn, nhưng nó cảm thấy đó là sinh nhật hạnh phúc nhất của nó từ trước đến nay.Người mà thường đi chơi với nó vào mỗi buổi chiều, tâm sự với nó mỗi khi nó buồn. Người bạn gái thân nhất mà nó có thể nói tất cả , tất cả những suy tư trong lòng của nó. Nó thầm cám ơn cuộc đời vì đã cho nó có một người bạn tốt đến như vậy . Sinh nhật năm nay nó chợt nảy ra rất nhiều kế hoạch, tất cả các kế hoạch chỉ giành cho một người.
5 giờ chiều : tập trung vào công việc khiến cho thời gian trôi nhanh hơn. Vẫn không có một tin nhắn chúc mừng nào cả. Nó cảm thấy buồn, thất vọng và lẻ loi. Nó leo lên xe, dạo một vòng quanh thành phố cuối cùng thì vẫn cái thói quen cũ “quán quen buồn tẻ, cà phê một mình và nhìn xuống đường ngắm mọi người đi lại”.
7 giờ 30 tối : về nhà với tâm trạng mệt mỏi và buồn bã, nhưng nó vẫn tỏ ra vui vẻ, vì một điều đơn giản, nó không muốn làm cho mẹ và em buồn. Nó lại ngồi với cái máy tính, sở thích nghe nhạc buồn lại được đặt lên hàng đầu .
8 giờ 30 tối : có tiếng bước chân từ ngoài ngõ đi vào, nó không thèm để ý nữa. Ngày hôm nay với nó thế là hết, cũng như bao ngày bình thường khác. Nhưng rồi có tiếng nói rất quen thuộc gọi tên của nó. Nó rời khỏi máy tính và chạy ngay ra cửa. “Sinh nhật vui vẻ …!!! “. Người mà nó chờ đợi hôm nay sao mà đẹp đến vậy, giường như có thể phát sáng được trong bóng tối. Nó bất ngờ đến nỗi đứng như tượng không nói được câu gì. Một món quà và một tấm thiệp nhỏ xinh, từ trước đến giờ nó chưa bao giờ được ai tặng quà cả, và đặc biệt hơn đó lại là món quà ngày sinh nhật . Nó chưa kịp nói gì thì “Lúc chiều bận quá không gọi điện được, với lại di động của mình để ở nhà. Bây giờ mình phải đi đây, có chút việc !”. Chưa nói hết câu, người ấy đã chạy ra cổng, hình như ở ngoài có tiếng xe đang đợi . Nó vội chạy theo ra cổng .
- “Mình đi đâu đây em !”, người ngồi trên xe máy nói với giọng ngọt ngào .
- “Ta đi dạo một vòng truyen sex để em suy nghĩ đã !”. Rồi chiếc xe lao nhanh vào bóng tối .
Trái tim nó tựa như có bàn tay nào bóp nghẹt lại, nó không còn cảm giác gì nữa. Nó muốn oà khóc như một đứa trẻ, nhưng không thể. Nó biết, nó đã yêu, yêu đơn phương !!!
|