Thành Viên Cấp: 5
Tham gia: 09:37, 09/01/2013
Bài gửi: 585
Được cảm ơn: 0 lần
|
Một thoáng hoài cảm
Bạn đang đọc truyện Một thoáng hoài cảm thuộc thể loại truyện ngắn.Thủy-Tiên lấm lét nhìn quanh, không thấy ai nàng vội lật viên đá lên, bốc nhanh mảnh giấy nhỏ dưới đất. Nàng bình tĩnh bước đi, sau khi nhìn kỹ một lần, biết chắc không có ai theo dõi hành động của mình rồi từ từ mở mảnh giấy ra đọc nhanh: “Em yêu. Nhớ em quá, một tuần chưa gặp nhau! Chiều mai thứ sáu em nhé. Anh chờ em sau khi tan trường cũng tại gốc phượng… Yêu nhớ em nhiều. Hoàng Tân.”
Tiên mím môi, chớp mắt để giấu những xúc động trong lòng doc truyen nguoi lon. Nàng cũng nhớ Tân lắm chứ! Từ hai tháng nay từ khi mẹ biết Tiên có người yêu, mẹ mắng Tiên một trận ra gì. Sau đó mẹ cấm hẳn không cho Thủy Tiên hẹn hò với Tân vì lý do ngày xưa khi mẹ và bác Hà còn bé, hai người là đôi bạn thân, hứa hẹn khi lớn lên nếu một người sinh trai, một người sinh gái sẽ làm sui gia với nhau và quả thật bác Hà sinh trai trước là Đoàn. Một năm sau mẹ Tiên sinh ra nàng. Tình “sui gia” ngày càng thắm thiết… Nhưng Thủy Tiên chỉ coi Đoàn như một người bạn hay hơn nữa chỉ là một người anh.
Cho đến một lần, thật tình cờ Thủy Tiên vào một tiệm bán những vật kỷ niệm để mua quà sinh nhật cho một người bạn, Tiên đang lơ đễnh nhìn quanh để tìm một vật gì mua tặng bạn, thì lúc ấy Tân cũng đang loay hoay tháo gỡ những cái chuông nho nhỏ xoắn vào nhau, thấy hay hay, Tiên chăm chú theo dõi. Lúc ấy, Tân vừa gỡ xong đưa lên lắc lắc trước mặt, những tiếng “leng keng” của những cái chuông chạm vào nhau tạo nên một âm thanh vui tai. Tiên nghĩ thật nhanh đến món quà định mua cho bạn và Tiên cũng tiến đến quầy chọn một hộp y như của Tân. Hoàng Tân nhìn Thủy Tiên cười làm quen:
À, đại khái doc truyen sex câu chuyện kể có một cô gái quen với một cậu con trai rồi hai người yêu nhau thắm thiết. Khi còn là tình nhân cậu ấy tặng cho cô gái một cái chuông giống như vậy và bảo để mỗi khi nghe chuông kêu thì nhớ về cậu ấy. Rồi sau cô ta nổi tiếng hát hay và có nhan sắc bỏ rơi người tình nghèo… Cô ta cứ trèo mãi trên danh vọng truyện ma, một khi đã đạt được tất cả những ý muốn và có biết bao chàng trai khác có tiền tài, danh vọng săn đón. Nhưng cuối cùng cô nhận chân được những người đến sau yêu cô ta chỉ vì nhan sắc và tiếng tăm. Đến một buổi hoàng hôn cô ta ngồi im lìm bên song cửa nghe tiếng thanh thanh của cái phong linh chạm vào nhau, cô ta như tỉnh mộng và chợt nhớ đến người yêu đầu tiên và cô ta nôn nóng muốn nối lại với người đã một thời tha thiết yêu cô với một mối tình chân thật…
Hơn mười năm qua về làm dâu nhà người, âm thầm giấu kín một tình yêu thơ dại. Chiều nay ngồi bên song cửa chợt thấy một cô bé đang loay hoay lật viên đá cạnh nhà, Thủy Tiên lại nhớ đến những cánh thư tình ngày xưa. Có một lá thư mà Tân đã viết cho nàng lời lẽ rất nhẹ nhàng nhưng nàng cảm thấy xót xa vì nàng đã thú nhận nàng khó xử trước tình cảm của Hoàng Tân và sự ép buộc của mẹ trong thư có đoạn “… Em đừng tự trách mình nữa, tình đến hay tình đi đều do duyên phận…”
|