Thành viên mới
Tham gia: 08:07, 19/08/2013
Bài gửi: 53
Được cảm ơn: 0 lần
|
Yêu và tha thứ
Một thời yêu nhau để vô tình gặp lại ta đi lướt qua nhau như hai người xa lạ. Lâu lắm mới gặp lại anh để rồi nụ cười em trở nên gượng gạo khi anh ngó lơ. Ừ thì em có lỗi, quan trọng hơn em đã nhận ra và có ý sửa sai nhưng có lẽ hơi muộn nên không còn cơ hội. Em dằn vặt bản thân và mong nhận được sự tha thứ từ anh nhưng thứ em nhận lại chỉ là sự hờ hững. Ừ thì trong tình yêu em đã có lúc xao động trước người khác nhưng hiện tại em vẫn rất yêu anh. Dù em đã cố nài nỉ nhưng thứ em nhận được là cái buông tay dứt khoát từ anh.
Dạo này em thấy cảm xúc mình lan man lắm, em hay viết lên tường nhà những thứ vớ vẩn linh tinh nhằm tìm vui. Mở mục thông báo mới mong ngóng lắm sự quan tâm như anh vẫn làm nhưng càng hi vọng lại càng thất vọng. Biết không anh mỗi ngày như một thói quen em vào trang cá nhân của anh cũng chỉ coi các hoạt động của anh và để biết anh dạo này như thế nào thôi.
Những dòng trạng thái, hay những bình luận, hay những hoạt động trước kia dành cho em nhưng giờ với một người khác, không ai xa lạ đó là bạn em. Nỗi buồn cứ dai dẳng bám lấy em như kí sinh trùng, như có một vật gì đó đè nén trái tim khiến đôi khi đầu óc trở nên mụ mị.
Cảm giác vừa đau vừa tức, phải chăng bạn em nó chớp lấy thời cơ ngay khi em lơ là? Hay chăng em nhu nhược bám theo thứ tình cảm lãng mạn mà từ anh không có? Để rồi giựt mình tỉnh cơn mơ khi người ta cũng phản bội em như em đã từng làm với anh, đây có phải là một báo ứng cho sự tham lam thiếu thực tế của em?
Tình yêu anh không lãng mạn nhưng nó đủ để làm lòng em ấm lên. Cái cách anh quan tâm em rất bình thường như con người giản dị của anh vậy. Không những lời hoa mĩ vì anh không giỏi nói chuyện hay anh ngại ngùng tới mức khờ khạo, khó khăn lắm mới nhận được lời yêu từ anh, em phải chờ khá lâu và dường như chủ động huỵch toẹt lòng mình ra anh mới hiểu.
Nhưng rồi một người đã tới bên em, anh ấy lãng mạn hơn anh và rất tâm lí. Em cứ lún sâu vào thứ lãng mạn hão huyền đó, dần mờ nhạt hình ảnh về anh đang hiện diện trong lòng. Em ít nói chuyện với anh hơn, thậm chí em còn chán ghét anh, mỗi lần gặp anh em chỉ ậm ừ cho qua chuyện.
Một thời gian sau, em vô tình thấy tin nhắn anh dành cho nhỏ bạn em thân hơn mức bình thường, cũng là lúc anh nói muốn chia tay em. Cho tới giờ em vẫn tự trách bản thân sao lại giới thiệu bạn với anh, sao đi đâu cũng ba người, sao em luôn lấy cớ mệt hay bận và để anh với nhỏ ở lại với nhau? Đôi khi chính nhỏ là người hòa giải cho những lần gây lộn giữa hai ta vì vậy nhỏ hiểu anh hơn em và nhỏ quan tâm tới anh đúng lúc khi em đang chìm trong mộng tưởng hạnh phúc cùng người khác. Để rồi tình yêu anh chuyển hướng, anh quyết định chọn nhỏ.
Buồn đó nhưng cũng chỉ lướt qua vì em nghĩ em vẫn còn tình yêu với ai kia. Rồi thì tình yêu đó cũng không bền khi người yêu của anh ta phát hiện ra em, từ đó cũng không thấy anh ta liên lạc với em nữa. Khi cô đơn bao trùm lấy em không còn ai bên cạnh dù chỉ im lặng ngồi cùng em giống anh vẫn làm. Những lúc như vậy, em mới thật sự nhớ tới anh, nhớ tới người dù âm thầm thôi nhưng khiến trái tim em luôn yên an.
Một thời gian dài em cứ lao đầu đi tìm kiếm tình yêu mới nói đúng hơn em vung tiền ra mua tình cảm từ người khác. Họ yêu em, họ cũng lãng mạn như em yêu cầu nhưng dù có lãng mạn tới đâu thì cũng chỉ là đầu môi trót lưỡi, họ chỉ vì tiền của em thôi.
Những đêm về khi chỉ mình em với bóng đêm khiến lòng tê tái. Nỗi ân hận và thù ghét chính bản thân khiến em luôn sống trong hiu quạnh. Có những đêm tháng năm mà người ta hay nói ‘chưa nằm đã sáng’ đó thì em lại nằm hoài mà vẫn chưa thấy trời sáng. Em lợi dụng thuốc ngủ nhiều hơn, có lúc uống nhiều quá phải đi súc ruột, nhiều người vẫn nghĩ em tự tử anh à. Nhưng điều anh nói vẫn ẩn sâu trong em ‘em không yêu bản thân mình thì người khác sao yêu em được’ chắc chắn em sẽ không tự tử đâu.
Một lần, vô tình em đọc được một mẩu chuyện trên mạng, cô gái đó tự đứng dậy sau những vấp ngã khiến em khâm phục. Tự hỏi chính mình người ta làm được sao em lại không làm được. Với ý nghĩ đó em quyết tâm đứng dậy bước tiếp trên con đường không có anh, em đã nhận ra sai lầm thì em sẽ cố gắng đứng dậy từ sai lầm đó, em sẽ cố gắng không hủy hoại tình yêu của mình một lần nữa như em đã từng làm, em sẽ chứng minh cho anh thấy và em sẽ lại yêu.
Anh hãy tha thứ cho những lỗi lầm em trao như vậy em mới dám thứ tha cho chính em anh nhé. Dù rằng yêu càng nhiều thì càng hận nhiều bấy nhiêu nhưng em chỉ mong sự tha thứ của anh để em cảm thấy nhẹ lòng hơn.
|