Thằng nhóc ở xưởng ướp lạnh
Hồi đó tôi mới tốt nghiệp trung học. Trong khi chờ ngày nhập học ở đại học, tôi tới xưởng ướp lạnh thực phẩm của chú Iggy. Lúc đó xưởng nhận được hợp đồng lớn đóng gói các bao đậu đông lạnh để chuyển đến các cửa hàng. Chú Iggy bảo tôi tập hợp bọn trẻ trong vùng để làm cho nhanh.
[img]https://fbcdn-sphotos-d-a.akamaihd.net/hphotos-ak-prn2/t1.0-9/971849_714620401893075_272056084_n.jpg[/img]
Mọi chuyện nói chung là ổn cả. Những cậu học sinh đó rất biết nghe lời và lễ phép. Nhưng một buổi sáng, chú Iggy dắt tới một thằng nhóc ăn mặc lôi thôi, đầu tóc như lâu lắm rồi không gội, không chải. Chú Iggy bảo nó sẽ làm việc với chúng tôi cho đến hết hè.
- Em học trường nào? – Tôi hỏi nó sau khi chú Iggy đi.
- Canisius – Nó đáp cộc lốc.
Rõ là một tim không tốt lành gì. Canisius là một trường trung học mà hồi đó có khá nhiều điều tiếng là nhiều học sinh hư.
Đã thế thì tôi phải dạy nó một bài học. Tôi bảo nó phải vào phòng chuyên ướp lạnh thực phẩm và đếm các bao đậu. Thực ra, tôi biết thừa là nó sẽ không bao giờ hoàn thành được việc đó, vì có rất nhiều giá, mỗi giá có hàng trăm bao đậu. Mà bạn cứ tưởng tượng xem, những bao đậu lộn xộn xếp chồng lên nhau khi đếm dễ nhầm lẫn đến chừng nào. Tôi định cho nó vào đấy vài phút cho “biết mùi”, để rồi khi ra khỏi đó thì run suốt cả ngày vì lạnh và… sợ “oai” tôi.
truyện hạt giống tâm hồn Thằng nhóc ở xưởng ướp lạnh
Thằng nhóc ở xưởng ướp lạnh - Truyện hạt giống tâm hồn về lòng quyết tâm
Được một tẹo, tôi thấy có người ở văn phòng gọi to tên tôi, nói rằng chú Iggy muốn gặp. Tôi chạy ào đi nghe điện thoại, chú Iggy bảo tôi rằng có một xe hàng mới tới và phải dỡ hết hàng xuống. Tôi gọi ngay cả nhóm tới và chúng tôi bắt đầu làm việc. Đến tận trưa thì hàng được dỡ xuống hết và chúng tôi tụ tập trong phòng ăn trưa. Đếm quân số xong, tôi thấy thiếu một người.
- Không biết ai chưa có mặt ở đây? – Tôi hỏi.
- Thằng nhóc mới đến đấy ạ! – Một cậu bé đáp.
- Nó đi đâu rồi?
- Trong phòng ướp lạnh. Anh bảo nó ở đấy mà!
Trời đất ơi, nó vẫn ở trong đó, nó chết mất thôi! Tôi phi như điên đến phòng ướp lạnh và mở toang cửa. Trong đó, thằng nhóc đang run cầm cập, mặt tái nhợt và những ngón tay nhăn nheo, nhưng vẫn đang lập cập đếm những bao đậu. Nhìn thấy tôi, nó nói:
- Em mới đếm được 624 bao thôi!
- Thôi được rồi, tốt lắm! – Tôi bảo, xô nó ra ngoài ánh nắng Mặt Trời cho ấm – Từ bây giờ em sẽ đóng gói đậu nhé.
Dù mặt nó trắng bệch ra, nhưng tôi nghĩ tôi đã nhìn thấy nó mỉm cười. Hay ít nhất là tôi cũng hy vọng thế.
Trái với nỗi lo sợ của tôi, thằng nhóc không bao giờ kể cho chú Iggy về việc đó.
Người dẫn chương trình Tim RussertNgười dẫn chương trình Tim Russert
Phóng viên, người dẫn chương trình Tim Russert
Chỉ có điều, sau này, khi đã lớn, “thằng nhóc” ấy thường xuyên nhắc lại câu chuyện đếm bao đậu mỗi khi được phỏng vấn về những kỷ niệm tuổi thơ hồi nhỏ. “Nó” bảo rằng, những khó khăn của các công việc vất vả mà nó từng trải qua là những khởi đầu tuyệt vời để thành công.
“Thằng nhóc” đó chính là Tim Russert – phóng viên rất được yêu thích của kênh truyền hình nổi tiếng NBC.
Nguồn: Wapchoi.Mobi
|