"Toa thuốc" thành công: Thích làm gì, cứ làm-phần 2
Hãy ra quyết định, và nếu không đúng thì hãy ra quyết định khác. Hãy tập thói quen ra quyết định nếu muốn tiến bộ. Đây không phải là chuyện trở nên hoàn hảo, đây là chuyện tạo ra tiến bộ.
Con người ta thường xuyên chờ cho đến khi mọi thứ hoàn hảo rồi mới bắt đầu, đây chỉ là một hình thức chần chừ khác. Nếu muốn chiến thắng sự chần chừ, hãy thôi suy nghĩ về việc hoàn thành nhiệm vụ hoặc đạt mục tiêu, cứ tập trung bắt tay vào hành động để bắt đầu.
Người ta đánh mất đam mê như thế nào
Có một câu hỏi từ lâu đời là, các lãnh đạo được sinh ra hay được tạo ra? Tôi nghĩ họ được tạo ra từ một loạt các hoàn cảnh và tình huống bấm nút và bật ra điều tốt nhất trong họ. Điều tương tự cũng được áp dụng cho đam mê?
Tôi không tin thế. Tôi tin rằng tất cả chúng ta sinh ra đều đã có đam mê và ở một giai đoạn nào đó trong đời, hoặc ta đổ thêm nhiên liệu vào ngọn lửa hoặc ta để nó tắt lịm. Tôi nhìn hai con gái và thấy trong mắt chúng niềm đam mê những điều chúng thích làm. Tôi thấy những người lớn kết nối lại với niềm đam mê của mình sau không biết bao nhiêu năm và có niềm vui sống lần hai trong đời với nhiều sinh lực để bùng cháy dù ở độ tuổi nào.
Vậy người ta đánh mất đam mê như thế nào? Theo đánh giá của tôi thì đó là do cuộc đời ta chia thành bốn lĩnh vực: Thích làm, muốn làm, ghét làm và phải làm.
Có những việc trong đời ta thích làm - những việc cho ta niềm vui lớn nhất, những việc ta đam mê, tiếp thêm sinh lực cho ta, sạc lại pin cho ta. Rồi có những việc ta muốn làm. Những việc này mang lại niềm vui, nhưng ta không tha thiết như những việc ta thích làm.
Còn có những việc trong đời ta phải làm để đạt một mục tiêu hay kết quả. Những việc đó không cho ta nhiều niềm vui hay sinh lực, nhưng ta biết đó là một phần của cả quá trình và là cái giá ta phải trả để công việc được hoàn thành.
Cuối cùng, có những việc trong đời ta ghét làm. Nếu được lựa chọn ta sẽ tránh làm, ta có thể ủy quyền hay thậm chí là thuê thực hiện những nhiệm vụ này. Cách này cách khác những việc đó phải được hoàn thành, nhưng đó là nỗi khốn khổ và làm ta kiệt quệ.
Tôi sẽ không nói các bạn nên chấm dứt tất cả những việc mà các bạn phải làm hoặc ghét làm, nhưng tôi biết rằng người ta mất đi sinh lực hay niềm đam mê là vì họ chẳng có gì ở hai phần kia, “thích làm” và “muốn làm” cả. Chuyện đơn giản là hoàn thành nhiệm vụ ở hai mục này cho chúng ta khả năng và sinh lực xử lý những điều phiền phức và khó chịu; sạc lại pin cho ta, phục hồi tinh thần và đam mê sống để ta có thể thực hiện đến cùng những việc không mang lại cho ta niềm vui.
Bạn sẽ nhận ra khi người ta buồn nản, không hăng hái và mất niềm vui sống. Toa thuốc của tôi rất đơn giản: Bạn muốn làm gì?
Thư giãn? Vẽ? Nấu nướng? Giao du? Đọc sách? Chơi đùa với con cái? Khiêu vũ? Đánh golf? Viết lách? Xem phim?... – Thích làm gì, cứ làm đi!
Hầu hết nguyên nhân khiến người ta không theo đuổi đam mê là họ tự phỉnh mình. Họ đưa ra lý do, như “tôi không có thời gian”. Phải hiểu điều này: bạn sẽ không bao giờ có thời gian đâu. Vấn đề là xếp thứ tự ưu tiên, vấn đề là lựa chọn có tính toán. Bạn sẽ không bao giờ lấy lại được thời gian bạn đã chi vào việc làm những thứ bạn thích làm. Tuy nhiên, bạn sẽ lấy lại được sinh lực, tình yêu và niềm vui để có thể làm được nhiều hơn với thời gian bạn có.
Tôi tin rằng tất cả chúng ta đều có một bình ắc-quy trong người, và nếu thỉnh thoảng không sạc lại, nó sẽ cạn. Nó có biểu hiện thành một trận ốm hoặc cơn mệt mỏi và kiệt sức của bạn.
Điều bạn thích làm là gì? Hãy theo đuổi nó! Làm đi! Rồi tình yêu sẽ theo bạn! Niềm vui sẽ theo bạn!
|