Doanh nhân Lê Anh: Tôi có nhiều may mắn trong đời-p1
Gặp Lê Anh tại Triển lãm ôtô xe máy Việt Nam năm 2016 mới đây, trông anh thật tự tin khi thuyết trình trước đám đông cũng như khi trò chuyện với những đối tác nước ngoài. Cách nói chuyện hài hước của anh thường khiến người đối diện bật cười thích thú. Anh cho biết:
Trước đây, tôi là một người rụt rè, kém tự tin và không thể nói chuyện trước nhiều người. Còn nhớ trong buổi tiệc cuối năm, tôi không thể phát biểu được gì trước toàn công ty. Nhân viên còn trêu là tôi uống… nhầm thuốc cười nên chỉ biết đứng cười và gãi đầu gãi tai như “gà mắc tóc”.
Tôi nhận ra điểm yếu của mình và quyết tâm thay đổi. Cứ mỗi cuối tuần, tôi tập họp nhân viên lại và bắt họ ngồi nghe tôi nói. Có lẽ ban đầu họ cũng thấy chán nhưng dần dần, tôi thấy những câu chuyện của mình bắt đầu thu hút nhân viên. Sau đó, nhiều người còn khẳng định rằng tôi có khả năng thiên bẩm vì tôi có khả năng thuyết phục người khác bằng lối nói chuyện pha trò mà không chuẩn bị trước. Câu chuyện mà tôi mới thuyết trình cho hãng BMW trong triển lãm lần này cũng vậy. Tôi chỉ là một “người ngoại đạo” trong ngành xe hơi, cũng không phải người làm lâu năm của hãng nhưng tôi vẫn nói chuyện rất “sung” dù chỉ kịp đọc kịch bản trước đó khoảng 30 phút.
* Khái niệm về huấn luyện viên của một hãng xe ở Việt Nam còn khá mới, xin anh nói rõ thêm, huấn luyện viên có giống như thầy dạy lái xe không?
- Đã có rất nhiều người hỏi tôi câu này. Hiện chỉ có các hãng xe nổi tiếng của Đức như Mercedes, BMW, Porsche… mới có huấn luyện viên chuyên nghiệp. Họ là những chuyên gia lái xe được đào tạo bài bản và chuyên nghiệp về kiến thức về thương hiệu, các tính năng của xe và phải thật điêu luyện trong các kỹ thuật điều khiển xe, khó nhất là kỹ thuật drift (cố tình làm trượt bánh sau trong khi vẫn điều khiển xe theo hướng mong muốn ở tốc độ cao).
Nhiều người cho rằng mình lái xe rất hay, không cần đến huấn luyện viên. Thực tế, thầy dạy lái đôi khi còn bị sai về kỹ thuật. Huấn luyện viên không chỉ hướng dẫn các kỹ thuật đúng mà còn sẽ giúp người lái biết cách xử lý khi xảy ra sự cố bất ngờ, chẳng hạn như khi chướng ngại vật xuất hiện bất ngờ, hay việc chỉnh ghế đúng cách để bảo vệ lưng, đầu, cổ khi xảy ra tai nạn… Huấn luyện viên thường là những người có nhiều năm làm việc tại hãng. Tôi là một trường hợp hiếm có vì không làm trong ngành xe hơi mà kiến thức thương hiệu cũng rất hạn chế.
* Vậy anh đã làm thế nào để có được danh hiệu này?
- Để có danh hiệu này tôi đã vượt nhiều thử thách tại khóa huấn luyện ở Đức vào tháng 5 năm nay, thậm chí có lần nản chí đến muốn bỏ cuộc. Năm ngoái, tôi là người chiến thắng trong hai cuộc đua của hãng BMW tại Việt Nam và Indonesia. Sau lần trò chuyện với người đứng đầu dòng xe MINI Đông Nam Á, tôi đã có được cơ hội thử sức với khóa huấn luyện viên.
Khi đi tôi tự tin bao nhiêu thì thực tế làm tôi thất vọng bấy nhiêu. Học viên của khóa huấn luyện có chín người, họ từng tham gia chế tạo xe BMW, các tay đua vô địch giải ở châu Âu hoặc không dưới mười năm kinh nghiệm làm việc trong ngành, chỉ có tôi là không biết gì về ngành xe.
Năm ngoái, tôi là người lái xe nhanh nhất trong hai cuộc đua tại Việt Nam và Indonesia. Nhưng khi lái cùng các tay đua người Đức, tôi bị bỏ lại ở một khoảng cách khá xa. Tôi không khỏi hoa mắt khi phải đọc và nhớ cả một “rừng” thông số kỹ thuật xe. Mọi người đều không hiểu gì khi tôi thuyết trình. Tệ hơn, tôi còn chịu sự kỳ thị khắc nghiệt từ những học viên người Đức. Chỉ sau hai ngày đầu, tôi chán nản đến mức không muốn học tiếp. Nhưng lúc này, tôi như một người đã lỡ leo lên lưng cọp, không thể leo xuống được nữa, chỉ còn cách phải bước tiếp.
Thật may, có một người bạn Đức đã giúp tôi khá nhiệt tình. Chúng tôi tập hợp thành một nhóm nhỏ để tôi tập thuyết trình và những người khác sửa từng lỗi nhỏ. Nhờ vậy mà tôi tiến bộ từng ngày. Cuối cùng, tôi đã làm cả lớp bất ngờ với cách thuyết trình sôi nổi và hài hước của mình. Đến nỗi, thầy giáo nói: “Anh không phải là người nói tiếng Anh chuẩn nhất và anh lái xe cũng không giỏi nhưng cách thuyết trình thì xuất sắc nhất”.
* Phần thuyết trình đã qua, còn những phần khác thì anh đã vượt qua bằng cách nào?
- Thì cứ… thi thôi. Tôi có trí nhớ rất tốt, thường có thể nhớ số điện thoại của một người chỉ sau hai lần gọi. Tôi hay hình dung mỗi người gắn với một con số nên khi nhắc tên người đó, số điện thoại sẽ hiện ra. Nhờ trí nhớ tốt và biết cách chọn lọc nội dung chính nên tôi có thể “nạp” hết lý thuyết cần thuộc sau vài lần đọc. Tôi còn được trời thương nên thi đâu đậu đó dù không chăm học. Tôi từng thi đậu vào Trường Đại học Bách khoa TP.HCM, thi đạt bằng C tiếng Anh dù không ôn luyện bao nhiêu
|